Chương 48
Triền miên đến chết đi sống lại, A Hỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc trống rỗng. Mộng đẹp thành sự thật đương nhiên là vui sướng, nhưng đó rốt cuộc cũng chỉ là cảm giác tinh thần. Nói ra thì Dương Diệp là một thư sinh, đáng lẽ phải yếu đuối, nhưng nào có chút dáng vẻ yếu đuối nào, hoàn toàn như một con sói đói.
Lúc này A Hỉ còn chưa biết có một câu gọi là "mặc áo là giáo sư, cởi áo là cầm thú", chỉ biết thân thể mình không chịu nổi sự giày vò của Dương Diệp. Trong những lần giao hòa thân thể, cậu đã chìm vào giấc ngủ say.
Lần tỉnh dậy tiếp theo, trời đã xế chiều. Ánh tà dương xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, khiến căn phòng khách trở nên sáng sủa.
A Hỉ giật mình, đột ngột ngồi dậy từ trong chăn. Cơn đau nhức nhối khắp người khiến đầu óc vốn còn mơ màng của cậu tỉnh táo hơn nhiều. Nhìn quanh một lượt căn phòng, trong phòng tĩnh lặng, trống trải.
Cậu không thấy bóng dáng Dương Diệp đâu, trong lòng vô cùng hoảng loạn. Rõ ràng giờ đây thân tâm đã thuộc về hắn, nhưng mở mắt ra lại không thấy người đâu. Cậu mím môi, thầm nghĩ Dương Diệp sao lại làm ra cái trò của kẻ trăng hoa như vậy, chẳng lẽ là vừa kéo quần lên đã muốn phủi bỏ trách nhiệm?
Trong lòng tủi thân, cậu vén chăn định ra ngoài tìm Dương Diệp, thì phát hiện mình trần như nhộng, không mảnh vải che thân. Trên làn da trắng nõn trải đầy những dấu vết xanh tím đan xen. Chỉ vội vàng nhìn lướt qua, cậu đã đỏ bừng mặt, vội vàng trùm chăn kín mít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT