Cassial Duval hỏi: "Chúng ta đi luôn bây giờ à?"

Aelric im lặng một lúc, còn một tiếng nữa là đến giờ quyết đấu.

"Chờ thêm chút nữa." Hắn ta nói.

Lúc này, địa điểm quyết đấu đã được ấn định, chính là sân huấn luyện trước đây, xung quanh đã tụ tập khá nhiều người. Họ đang đoán xem liệu Thánh Tử có đến không. Kể từ khi có thông báo quyết đấu vào hai tháng trước, Thánh Tử chưa từng xuất hiện tại lớp học hay sân huấn luyện. Nhiều người cho rằng Thánh tử đã từ bỏ quyết đấu, có thể chọn cách buông xuôi, không muốn tiếp tục đối mặt với các học viên khoa chiến đấu nữa. Một số ít người để ý thấy Thánh Tử gần đây có quan hệ khá thân thiết với Samir, có thể là vì một vũ khí bí mật nào đó.

Broo đã đứng sẵn trên sân huấn luyện, những người xung quanh bàn tán xôn xao: "Thánh Tử đại nhân chắc chắn không đến đâu."

"Một linh mục mà không được dùng thần thuật để đánh bại chiến sĩ, thật là một trò cười."

"Trước đây cậu ta không dám xuất hiện là vì sợ mất mặt."

"Chỉ còn nửa tiếng nữa là bắt đầu rồi."

"Broo còn phải chờ đợi sao?"

"Anh ta là một chiến sĩ, lại còn là học viên năm ba, thắng một linh mục đâu có gì đáng tự hào."

"Thắng còn mất mặt, thua lại càng mất mặt hơn."

"Này, tôi nhớ gia đình của anh ta khá bình thường, sao lại dám chọc giận Thánh Tử đại nhân vậy? Dù cho năm nay không sao, nhưng khi năm học kết thúc, hội thánh muốn gây phiền phức cho anh ta cũng không phải là chuyện khó."

"Liệu anh ta có cố tình để thua Thánh Tử đại nhân không?"

"Một trận quyết đấu công bằng, rõ ràng, minh bạch như vậy, hội thánh có thể nói gì? Hơn nữa, chính Thánh Tử đại nhân là người đề xuất."

"Người của học viện đâu phải là ai cũng có thể động vào, học viện có hậu thuẫn từ hoàng gia đấy."

Những người đứng xem đã chuyển từ chủ đề của trận quyết đấu sang mối quan hệ giữa hoàng gia và hội thánh. Ba trăm năm trước, hoàng đế sáng lập và Tháp Trắng hợp tác xây dựng học viện này, mục đích là để cân bằng quyền lực giữa Tháp Trắng, hội thánh và hoàng gia.

Còn một phút cuối cùng, giáo viên đảm nhận vai trò trọng tài đã đứng lên, chuẩn bị thông báo rằng Aelric sẽ từ bỏ trận đấu.

Broo cầm thanh đại kiếm, ánh mắt thoáng hiện một tia thất vọng.

Thời gian qua, hắn ta cũng có đến dưới tòa tháp trắng để xem Aelric luyện tập. Sau đó, hắn ta cũng dốc hết sức vào việc tập luyện, trong vòng hai tháng ngắn ngủi, sức mạnh của hắn ta đã được nâng cao một cách đáng kể.

Cuối cùng, Thánh Tử đại nhân lại chọn bỏ cuộc sao... Broo thở dài trong lòng, thực ra hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu hết mình cho trận đấu này.

Hắn ta sẽ cho Thánh Tử đại nhân thấy, như nào mới là một chiến binh thực sự.

Giáo viên nhìn về phía thời gian, ánh mắt lướt qua khán giả, sắp mở miệng thì bỗng nghe thấy tiếng ồn ào từ các học sinh ở phía ngoài cùng phát ra.

Họ tự giác nhường đường, Aelric cầm theo một thanh kiếm đen bóng bước đến, phía sau là Cassian Duval và vị kỵ sĩ tùy tùng. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cassian Duval?

Tại sao Cassian Duval lại đứng cùng Thánh Tử Đại nhân?

Điều đó không quan trọng, bởi vì Aelric vừa xuất hiện trên đấu trường đã lập tức tạo nên một loạt tiếng hoan hô. Có vẻ như, Thánh Tử đại nhân đã không bỏ cuộc, nếu vậy thì chắc chắn sẽ có một màn kịch hấp dẫn để xem.

Giáo viên dùng công cụ kiểm tra cả hai bên, cả hai đều trong trạng thái bình thường, không mang theo phép thuật, cuộn phép, dấu thánh hay vật dụng nào. Mặc dù thanh kiếm của Thánh Tử đại nhân có vẻ hơi lạ, nhưng sau khi kiểm tra, nó thực sự chỉ là một thanh kiếm bình thường, không có gì bất thường cả.

Trận đấu bắt đầu, Broo lập tức xông lên tấn công, hắn ta quyết định sử dụng toàn bộ sức mạnh ngay từ ban đầu. Hắn ta không định xem nhẹ Thánh Tử đại nhân và để xảy ra sai sót, vì một chiến binh luôn phải đối mặt nghiêm túc với mỗi trận đấu.

Aelric cẩn thận quan sát từng động tác của Broo và đáp trả lại một cách chính xác. Dù trước đó các trận đấu chỉ là luyện tập và đây cũng là lần đầu tiên hắn ta phải đối mặt với một trận chiến thực sự thì việc bắt đầu với phòng thủ vẫn là một lựa chọn hợp lý. Hắn ta duy trì tư thế thụ động hoàn hảo, không để lộ ra bất kỳ sơ hở nào, điều này khiến Broo cảm thấy vô cùng khó chịu.  Broo cảm giác như đang chiến đấu với dòng nước, dòng nước cứ thuận theo tự nhiên, cho dù mình có dùng đủ mọi cách cũng vẫn không thể làm gì được.

Có vẻ như thời gian huấn luyện đặc biệt đã thực sự khiến Aelric mạnh lên. Không thể tiếp tục như thế này được, Broo cảm nhận rõ ràng chiêu thức của Aelric ngày càng linh hoạt hơn. Hắn ta quyết định sử dụng tuyệt chiêu, con ngươi co lại, cơ thể ngay lập tức trở nên lớn hơn, toàn thân phát ra khí tức tàn ác.

"Đây là kỹ năng cấp 7 của chiến binh, [Huyết Nộ]! Broo mới chỉ là năm ba thôi mà!"

"Nghe nói Broo có lai một chút dòng máu quái thú..."

"Giờ thì Thánh Tử đại nhân nguy rồi."

(Huyết Nộ) có thể tăng cường toàn diện sức mạnh của người sử dụng, nhưng cũng phải đánh đổi. Trong suốt quá trình sử dụng (Huyết Nộ), người sử dụng sẽ mất đi một phần lý trí. Ánh mắt của giáo viên dán chặt vào Broo, ông đã chuẩn bị sẵn sàng để can thiệp nếu có bất kỳ sự cố nào xảy ra.

Con ngươi của Broo gần như thu lại thành một khe hẹp, Aelric cảm thấy lúc này đối mặt với hắn ta như đang đối đầu với một con thú hoang. Broo nhìn chằm chằm vào Aelric, rồi lao tới với tốc độ nhanh đến mức tạo thành một tia bóng mờ.

Quá nhanh!

Aelric dựa vào bản năng đã rèn luyện suốt hai tháng qua để phòng thủ, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Quá nhanh, cả tốc độ và sức mạnh đều tăng, không chỉ gấp ba lần.

Broo lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Aelric, trong suốt hai tháng qua, hắn ta cũng chưa bao giờ lơ là!

Dưới sức tấn công mạnh mẽ, Aelric dần lộ rõ dấu hiệu thất bại. Lúc này, hắn ta như một người bình thường đối diện với một con thú hoang hung dữ, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.

Nhưng hắn ta có kiếm.

Khi đám đông xung quanh đều nghĩ rằng Aelric sẽ bị đánh bại thì thanh kiếm "Thủy Nguyệt" trong tay hắn ta bỗng tỏa ra một ánh sáng xanh lam huyền bí. Aelric bỗng chốc biến mất khỏi tầm mắt Broo, rồi từ trên cao lao xuống, lưỡi kiếm chém mạnh xuống phía dưới.

Broo không phản ứng nhanh như kỵ sĩ, nhưng khi thanh kiếm "Thủy Nguyệt" chém vào người Broo lại chỉ tạo ra một vết đỏ nhạt, bởi vì "Huyết Nộ" còn tăng cường thêm khả năng phòng thủ của hắn ta. Broo gầm lên một tiếng, vung cánh tay dài, cố gắng bắt lấy Aelric.

Aelric đá vào cổ tay hắn ta khi còn ở trên không, tận dụng lực để xoay người bật lên, hình bóng lại biến mất.

Broo quay lại, mũi kiếm đen tuyền đã áp vào ngực mình.

"Ngươi đã thua." Aelric nói.

Broo trợn mắt, người cúi xuống về phía trước.

Thanh kiếm trong tay Aelric tiến thêm một bước, mũi kiếm áp vào ngực Broo, Aelric nhìn thẳng vào hắn ta, lại nói một lần nữa: "Ngươi đã thua."

"Không... không!!" Broo đột ngột nắm lấy lưỡi kiếm, máu chảy từ giữa các ngón tay, dù bị đâm trúng, hắn ta vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play