Lanlo nhẹ nhàng nâng cánh tay của Samir lên, cẩn thận rời khỏi giường, sau đó mở cửa sổ, rửa mặt và xuống lầu xin bữa sáng từ chủ quán. Khi y quay lại, tình cờ gặp ngay Vi An đang định ra ngoài.
Vi An trông rất phấn chấn, tóc được buộc gọn gàng, quần áo cũng sạch sẽ, chỉnh tề. Thấy Lanlo cầm bữa sáng định bước vào phòng của Samir, hắn ta trợn tròn mắt, chỉ tay vào Lanlo, mãi mà không thốt nên lời.
"Đêm qua hai người ở chung phòng?" Vi An hít sâu một hơi: "Tiến triển nhanh hơn ta tưởng đấy."
Lanlo: "… Ngươi nghĩ nhiều quá rồi."
Vi An nhìn bữa sáng trên tay Lanlo, lắc đầu: "Samir vẫn đang nghỉ à? Không ngờ đấy, thật không ngờ mà…"
Hắn ta lắc đầu rời đi, và dù Lanlo có thể đoán được hắn ta đang nghĩ gì, nhưng cũng không biết phải giải thích thế nào. Y đẩy cửa bước vào, thấy Samir vẫn đang ngủ, ánh nắng chiếu qua cửa sổ lên mái tóc bạc của hắn, khiến nó lấp lánh như ánh sáng.
Trong lòng Lanlo bỗng dâng lên cảm giác yên bình và hạnh phúc, như thể một hạt giống vừa được gieo xuống đất. Y đặt bữa sáng lên bàn, đi đến bên giường và gọi Samir dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT