Thời Kiến Hạ mở mắt ra, thấy Châu đang nhìn chằm chằm vào mình, sắc mặt âm trầm bất định, giống như một con hổ bị sờ mông, bất cứ lúc nào cũng có thể nhe nanh vồ mồi.
Nhưng không hiểu sao cô lại không hề sợ hãi, trong lòng thậm chí còn dâng lên một cảm giác kỳ lạ khó diễn tả, như thể cô biết đó chỉ là một con hổ giấy.
Khi ý thức hoàn toàn thoát khỏi hồi ức, nhìn lại khuôn mặt tuấn mỹ vô song đó, trong lòng Thời Kiến Hạ đã không còn sự cảnh giác và kính sợ như lúc mới gặp vị vua này nữa.
Mặc dù không biết tại sao cô lại nhìn thấy những đoạn ký ức của Châu, nhưng sau khi tự mình trải nghiệm cảm xúc của anh ta trong đoạn ký ức đó, thì tấm kính lọc của cô về vị vua này đã vỡ tan tành.
Kiêu ngạo, vụng về, lại còn có tính chiếm hữu rất mạnh, nhất là lúc cuối cùng rời đi, còn không quên đá bố cô một cái, nhưng lại không dùng sức, hoàn toàn khác với những lời nói khinh thường bố cô mà anh ta nói.
Thời Kiến Hạ cố gắng kìm nén khóe miệng đang muốn nhếch lên, để tránh vô tình cười thành tiếng, vạch trần vị vua này, khiến anh ta nổi giận.
Châu nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt lướt qua đôi môi đang mím chặt của cô, giọng nói lạnh lùng: "Chuyện gì mà cô muốn cười như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT