Tề Đức Hạo đọc xong tin nhắn thì hoang mang tột độ. Chu Phi Phi thích mình? Sao Sơn Thần nói 1 kiểu, mà Tuấn Kiệt nói 1 kiểu vậy?
Trong lúc đang rối ren thì anh chợt nhớ đến cái hôm mà mình bị ốm. Hóa ra là em ấy đã tỏ tình, vậy mà anh lại hiểu lầm. Tề Đức Hạo đứng bật dậy, thở mạnh một hơi vì bất lực với chính bản thân mình, đầu đất thật đấy. Chu Phi Phi thích anh nên cô mới làm đủ trò, có vậy thôi mà cũng không nhận ra.
Trong vô thức, Tề Đức Hạo không còn nghĩ về cơn mưa, anh chạy thật nhanh ra sân bóng rổ. Nhưng Chu Phi Phi đã vào sân, phải đợi hết trận thì mới có cơ hội nói chuyện.
Thế là Tề Đức Hạo ngồi xuống ghế, bên trên có mái che. Hai vai anh đã ướt, đôi mắt cứ dính chặt lấy hình dáng nhỏ bé nhanh nhẹn của Chu Phi Phi trên sân.
Lần này cô bé chơi khá ổn, hầu như không để vụt mất cơ hội nào, luôn chuyền bóng cho Chu Minh Triết để anh ghi điểm. Điểm hai bên vẫn như hiệp vừa rồi, cứ bên này lên là đối phương cũng lên, vì vậy tỉ số cứ hòa mãi.
Cứ thế, thời gian trôi qua, về cuối trận, đội tuyển Ưu Tú đang bị dẫn trước 2 điểm. Chỉ có 2 điểm nhỏ bé mà sức mạnh lại to, nhưng chỉ còn đúng 1 phút nữa là hết giờ mà bóng lại bị văng ra khỏi sân. Chuyền tới chuyền lui, đến khi Chu Phi Phi cầm được bóng thì chỉ còn vỏn vẹn mấy chục giây.
Tề Đức Hạo nhìn lên bảng điểm số, còn thiếu tận 2 điểm mới cân bằng tỉ số, sợ là nếu Chu Phi Phi chuyền cho

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play