Nhưng cô cảm thấy người này ổn, đôi khi cũng rất hòa nhã, điều quan trọng là người này biết trái phải.
La Thường nhận quà khai trương của anh, thậm chí còn suy nghĩ xem có nên tặng anh một quẻ bói hay không. Nhưng cô cảm thấy Hàn Trầm chắc chắn không tin cái này, hơn nữa cô cũng không biết ngày tháng năm sinh của anh, anh cũng không hợp tác, nghĩ đi nghĩ lại cũng thôi.
Khoảng năm giờ rưỡi chiều, cuối cùng ông cụ Hàn cũng về. Hàn Trầm tưởng ông đi câu cá, nhưng ông lão không cầm cần câu, cũng không có thùng đựng cá.
"Cả ngày nay ông đi đâu vậy?" Hàn Trầm nghi ngờ hỏi.
Còn về việc La Thường thuê nhà, anh không hỏi.
Bởi vì trong lòng anh hiểu rõ, anh dám hỏi, ông nội sẽ mắng anh. Bởi vì ông cụ đã nói với anh, nhưng anh lại không nghe rõ, đây không phải là không để ý lời người lớn sao?
"Đi nói chuyện với ba mẹ cháu một chút, đi, về nhà sau nói." Thái độ của ông cụ Hàn thân thiện một cách hiếm hói, đưa tay chỉ, ra hiệu Hàn Trầm về phòng với ông.
Đi ngang qua gốc cây, Hàn Trầm vô tình hỏi: "Ông ơi, hôm nay cháu gặp bác sĩ mở phòng khám ở dãy nhà phía trước của mình rồi."
Ông cụ Hàn chắp tay sau lưng, quay đầu nhìn anh: "Như thế nào, cô bé đó xem bệnh được đi?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play