"Được được, nghe lời em, lát nữa chị chuẩn bị quà, em mang đi nhé." Cuối cùng Cát Phi cũng đồng ý.
Lúc này, xe chở La Thường đã chạy được nửa đường, đến ngã tư phía trước không xa là có thể gặp được Hình đội.
Tận dụng lúc trong xe không có người ngoài, La Thường hỏi Cao Hướng Dương: "Anh Cao, anh đến đây cũng được một thời gian rồi. Trước đó tôi bảo anh suy nghĩ xem sau này có muốn đi theo hướng nào không, chuyện này tôi đã nói với anh khá lâu rồi, anh suy nghĩ thế nào rồi?"
Nói đến chuyện này, Cao Hướng Dương gãi gãi đầu, nói: "Làm bác sĩ như cô thì tôi cũng không biết tôi có làm được không. Nhưng tôi cũng khá mong chờ ngành này."
La Thường cười: "Có gì mà không được, Vu Hàng một lòng muốn học làm thuốc, anh ấy còn có lòng tin, anh sợ cái gì, còn sợ thua anh ấy sao?"
"Anh đã học cấp ba rồi, nền tảng văn hóa không có vấn đề gì, muốn học với tôi thì ba năm có thể ra ngờ."
"Không được, tôi nhất định sẽ không thua cậu ấy." Lời nói của La Thường lập tức có hiệu quả châm ngòi cho ý chí chiến đấu của Cao Hướng Dương. Nghĩ đến sau này anh ấy cũng có thể làm bác sĩ, anh ấy thực sự rất mong chờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT