Cứ nghĩ đi, nếu một bác sĩ Đông y trên đường phố kéo một người lại nói: "Đồng chí này, cô bị bệnh, phải chữa." "Đồng chí, cô có phải bị ngừng kinh không sinh được con không, cái này tôi chữa được…" Thì bác sĩ Đông y đó dù không bị đánh, cũng có thể bị lườm vài cái.
Cô không tiện cứ nhìn chằm chằm người ta, liền cúi đầu, tiếp tục bắt mạch cho một đứa trẻ.
Viện trưởng Ninh lịch sự mời Uông nữ sĩ vào, lần này Tiểu Vũ không trốn sau lưng Viện trưởng nữa, nhưng khi đối mặt với Uông nữ sĩ, cậu bé vẫn có phần rụt rè, hình như không muốn tiếp xúc với Uông nữ sĩ.
Chuyện này Viện trưởng Ninh đã nói trước với Uông nữ sĩ, Uông nữ sĩ cũng không để ý. Cô ấy đặt vài gói quà trước mặt Tiểu Vũ, định nói chuyện, nhưng Tiểu Vũ lùi lại, cuối cùng cô ấy không nói gì, chỉ mỉm cười đưa tay vuốt đầu cậu bé, rồi đứng dậy, chào Viện trưởng Ninh: "Nếu Tiểu Vũ đổi ú thì cứ liên lạc với tôi, trước và sau Tết tôi sẽ đến thăm thằng bé."
"Cái này tùy thuộc vào tình hình, nếu cô có ý định khác thì cũng có thể nói với tôi." Viện trưởng Ninh nói có hàm ý, thực ra là đang ám chỉ Uông nữ sĩ, nếu cô ấy thích đứa trẻ khác thì cũng có thể cân nhắc.
Vì tình hình của Tiểu Vũ phức tạp hơn trước, theo lời La Thường, gia đình ba mẹ ruột của Tiểu Vũ có điều kiện khá tốt, thì nhà bọn họ không đến nỗi vì khó khăn về kinh tế mà bỏ rơi con cái.
Mà đứa trẻ này không bị tật và bệnh nặng, lớn lên cũng đáng yêu, là đứa con trai mà nhiều nhà đều muốn có, nhà nào lại tự dưng bỏ rơi đứa trẻ như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT