"Nhưng việc khám bệnh thì đôi khi không thể nào chu toàn được. Ở đây chỉ có vài người, một bảo mẫu phải trông nom hơn mười đứa trẻ, chắc chắn không thể chu đáo bằng va mẹ ở nhà."
"Có một nữ sĩ họ Uông kết hôn bảy tám năm mà vẫn chưa có con, nhà cô ấy điều kiện rất tốt, ba tháng trước đã đến viện chúng tôi, muốn nhận nuôi một đứa trẻ. Cô ấy nhìn thấy Tiểu Vũ liền thích ngay, những đứa trẻ khác cô ấy đều không thích, chỉ muốn Tiểu Vũ. Nhưng Tiểu Vũ nhất định không chịu đi, tôi đành phải để nó tiếp tục ở đây."
Đang nói chuyện, thì Tiểu Vũ trở về, vẻ mặt bảo mẫu bất lực đi theo sau cậu, chờ vào phòng rồi thì nói với Viện trưởng Ninh: "Tôi muốn cho cháu ấy chơi thêm một lúc cũng không được, cháu ấy nhất định đòi về."
Chưa kịp nói hết câu, Tiểu Vũ đã nhanh chóng đi vài bước, đến bên cạnh Viện trưởng Ninh, nắm chặt lấy vạt áo người phụ nữ này.
Viện trưởng Ninh bất lực vuốt ve mái tóc của cậu, bảo cô bảo mẫu dẫn lũ trẻ nhỏ nhất lại đây.
Toàn viện phúc lợi, tính cả trẻ em và nhân viên, tổng cộng hơn bảy mươi người, thời gian khá eo hẹp. Vì vậy mọi người chỉ nói chuyện ngắn gọn một lúc, La Thường và Ngô lão y bắt đầu bận rộn.
La Thường và Ngô lão y đều bắt mạch cho Viện trưởng Ninh, sau đó La Thường bảo Viện trưởng Ninh kéo ống quần lên, muốn xem chân bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT