Huyệt mà bọn họ chọn thì không có vấn đề gì, nhưng bệnh nhân sau khi châm xong không có sự cải thiện rõ rệt ngay lập tức, chỉ là giảm bớt, miệng méo mắt lệch không nghiêm trọng như trước đó nữa.
Cháu trai bác sĩ Cổ thì khá vui vẻ, cũng đã loại bỏ được lo lắng. Nhưng La Thường biết, nếu do cô châm thì sau khi rút kim bệnh nhân sẽ có thể hồi phục bình thường.
Bác sĩ Cổ nhìn các học trò châm xong kim, lịch sự hỏi La Thường: “Bác sĩ La, cô thấy, về phương diện châm kim, mấy học trò này cần cải thiện chỗ nào? Tôi hỏi như vậy, không phải muốn kiểm tra trình độ của bác sĩ La, chủ yếu là muốn mượn mắt của cô, giúp tôi xem xét. Người ngoài cuộc nhìn rõ hơn người trong cuộc.”
La Thường cũng không giấu giếm, thẳng thắn nói: “Cơ sở của bọn họ cũng không tệ, một số chi tiết cần được chú ý thêm.”
“Tôi thấy cháu trai ông vẫn chưa khỏi hẳn, cứ như vậy mà ra viện, vẫn không thể đi làm bình thường được. Nếu anh ta không ngại thì tôi châm lại cho anh ta một lần nữa, chỉ châm vài kim thôi, không đến mức làm tổn thương cơ thể.”
Bác sĩ Cổ cầu còn không được, lập tức gọi cháu trai mình lại, nói với anh ta: “Hôm nay cháu gặp may rồi, bác sĩ La nguyện ý châm cứu cho cháu. Ngồi ở đây, lát nữa đừng cử động lung tung.”
Cháu trai ông ấy nhìn khuôn mặt trẻ tuổi, trắng nõn của La Thường, trên mặt lại xuất hiện nỗi sợ hãi lúc nãy, nữ bác sĩ này có được không vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play