Người nhà nghe vậy liền nóng vội, một người nói: "Đồng chí, đứa trẻ ăn thuốc diệt chuột, chuyện gấp như vậy sao có thể chờ làm xét nghiệm từng cái một? Có thể không cần xét nghiệm không, trực tiếp kê thuốc hoặc tiêm cho nó."
Bác sĩ tức giận, ném mấy tờ giấy xuống bàn trước mặt gia đình, nheo mắt lạnh lùng hỏi lại: "Anh là bác sĩ hay tôi là bác sĩ? Bị ngộ độc mà không xét nghiệm, ai dám chắc chắn đó là độc gì?"
Thái độ này khiến mấy người nhà vừa tức vừa bất đắc dĩ, đứa trẻ vẫn phải ở lại bệnh viện, nên cuối cùng bọn họ quyết định nhẫn nhịn, làm theo lời bác sĩ.
Người đàn ông hơn ba mươi tuổi và gia đình này là hàng xóm, đều là cùng một khu phố, nhà anh ta có điều kiện kinh tế hùng hậu, làm việc có nguyên tắc riêng của mình. Nhiều chuyện người khác sợ, anh ta không sợ.
Vậy là vị bác sĩ nói xong, gia đình bệnh nhân chỉ biết tức tối mà không dám nói gì. Người đàn ông thì hỏi bác sĩ phụ trách tiếp nhận: "Dù ông là bác sĩ, nhưng trước khi lập phiếu xét nghiệm, ít nhất cũng nên xem xét, khám cho đứa trẻ một chút chứ? Yêu cầu này có quá đáng không?"
"Cậu là người nhà bệnh nhân à? Không phải người nhà thì ra ngoài, đừng ở đây gây rối." Bác sĩ quát. Ông ta bị chất vấn giữa chốn đông người, đương nhiên không vui.
Người đàn ông thích giúp người khác này họ Nhạc, mới ngoài ba mươi, rất bất mãn với thái độ của bác sĩ. Nếu là trường hợp khác, chắc chắn anh ta sẽ hỏi cho ra lẽ với bác sĩ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT