Hàn Trầm đi cách không xa bọn họ, thực ra anh cũng muốn biết thầy Hồng sẽ nói gì với La Thường. Nhưng anh hiểu rõ, nếu La Thường cảm thấy chuyện này có thể nói với anh, cô sẽ chủ động nói.
Nếu cô không muốn nói, hoặc là không thích hợp để nói với anh, hoặc là La Thường cảm thấy thời cơ chưa đến, vậy thì đừng hỏi. Vì vậy, anh cố ý đi chậm lại vài bước, không đi quá gần.
Trên đường thỉnh thoảng có người đi qua, có vài công nhân đi xe đạp đi ngang qua bọn họ. Đợi đến khi xung quanh không còn ai, thầy Hồng mới nói với La Thường: "Bác sĩ La, năng lực của cô, tôi và Hoàng Sinh đều đã được chứng kiến. Tôi tin, một người như cô, nếu đến Hương Thành, nhất định sẽ được hoan nghênh, danh lợi song thu."
La Thường cười nhẹ, nói: "Cám ơn lời tốt lành của ông, việc có đi Hương Thành hay không tôi thực sự chưa từng nghĩ đến, để sau này lại tính."
Thầy Hồng lại nói: "Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, bác sĩ La nhất định đã từng nghe câu này rồi."
La Thường mơ hồ đoán được thầy Hồng định nói gì, cô nói: "Thầy Hồng có thể chỉ điểm một chút không?"
"Haha, làm sao có thể nói là chỉ điểm? Tôi tin với sự thông minh của bác sĩ La, chắc hẳn đã từng suy nghĩ về chuyện này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play