Hàn Trầm mặc áo khoác da đen, không mặc đồng phục. Nhưng khi anh ngẩng đầu lên, hai y tá nhìn nhau, lời nói cũng lịch sự hơn một chút.
"Đồng chí, bây giờ quá khuya rồi, cửa này không được mở tùy tiện, anh muốn đi đâu vậy? Giờ thăm bệnh đã hết, bây giờ cũng không cho vào."
"Đúng là hơi muộn." Tay Hàn Trầm còn cầm một túi lưới đựng trái cây, đồ hộp, bánh quy, quả sơn tra và hạt dưa mua trên đường, vẻ mặt có chút buồn bã.
Hàn Trầm cũng biết vào thời điểm này, bệnh viện thực sự không cho người ngoài vào khu nằm viện, để tránh làm phiền bệnh nhân nghỉ ngơi.
Nhưng sau khi anh rời khỏi đơn vị, anh tự nhiên lái xe đến Bệnh viện số 4.
Trong lúc thẩm vấn, anh đã gọi điện thoại đến văn phòng của Quý Thường Minh, lúc đó Quý Thường Minh vẫn còn ở đó, nói với anh La Thường đã được chuyển đến phòng bệnh đơn trong khu nằm viện để cách ly theo dõi, tạm thời không có vấn đề gì.
Quý Thường Minh nói không có vấn đề gì, anh cũng không phải không tin, nhưng anh luôn muốn tận mắt nhìn thấy mới yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play