La Thường nghe thấy tiếng động "leng keng" trong bếp, biết mẹ cô đang xay thịt. Thời đại này, một gia đình có thể ngồi lại ăn một bữa sủi cảo có thịt, đã giống như Tết đến rồi.
Điều kiện sống của La Thường hiện tại đã tốt hơn rất nhiều, không thiếu sủi cảo để ăn, nhưng nhân sủi cảo do mẹ cô làm rất hợp khẩu vị của cô, cô vẫn rất thích ăn.
La Kiếm và vợ đều ở nhà, Hàn Trầm và La Thường cũng không thể có hành động thân mật nào. Anh lại không muốn để lại ấn tượng mình không đứng đắn với La Kiếm, vì vậy lúc gói sủi cảo, anh luôn nghiêm túc, không nhìn lung tung.
Anh gói sủi cảo rất nhanh và đẹp, cán vài cái, một cái sủi cảo tròn và mịn đã được anh hoàn thành.
La Kiếm lặng lẽ quan sát con rể tương lai, dù ông đang dùng ánh mắt soi mói để nhìn Hàn Trầm, nhưng lúc này ông cũng không thể tìm ra lỗi gì.
Kỹ năng gói sủi cảo của chàng trai này, không phải một ngày hai ngày có thể luyện được. Có vẻ như, đứa trẻ này đã quen làm việc nhà...
Sau bữa ăn, La Thường tiễn Hàn Trầm xuống lầu, đi đến cửa, La Thường không thấy xe của Hàn Trầm, liền nói: "Không lái xe à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play