Cô nghỉ ngơi một lúc, vốn định về nhà rồi, lúc này Ngụy An Dân lại đến. La Thường thẳng lưng, tùy ý chỉ vào chiếc ghế bên cạnh: "Muộn thế này rồi, sao anh lại đến? Muộn thêm một chút nữa, tôi đã đi rồi."
"Tôi mang đồ đến đây, tưởng cô đã đi rồi, thấy cô chưa đi, cho nên tiện đường ghé qua xem."
La Thường chú ý đến chiếc túi lớn trên tay anh ta, tò mò hỏi: "Cho ông cụ Hàn à?"
Ngụy An Dân lắc đầu: "Có lẽ không phải, là vải, lão Hàn nói là vải hoa và vải len, tôi cũng không hiểu những loại vải này làm gì, hay là cô xem thử."
La Thường cầm lấy túi nhìn vào, thấy tấm vải hoa màu be, nhìn vào hoa văn của vải, làm áo khoác gió rất hợp. Vải len màu xanh đậm, nhìn là biết làm áo khoác.
Trên bao bì ghi là Bách hóa Trường Lâm, hẳn là cửa hàng bách hóa mà dì hai của Thôi Phượng Sơn làm việc. La Thường tùy ý hỏi một câu: "Vải khó mua lắm sao?"
"Đương nhiên là khó mua, vừa mở cửa là bán hết, một đống người xếp hàng tranh giành, phải nhờ người mới mua được miếng vải lớn như vậy." Ngụy An Dân nói thật, thời đại này nhiều thứ phải tranh giành mới mua được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play