Giang Thiểu Hoa đứng bên cạnh, sau khi nghe bệnh nhân nói chuyện. Cậu lập tức tiếp lời, nói: "Ông Nhạc, ông nói đúng lắm. Hai bệnh nhân này, một người bị chảy máu cam, một người bị cảm lạnh, nhìn qua thì chẳng liên quan gì đến nhau."
"Nhưng thực tế, bọn họ có điểm chung, đó là đều có tỳ dương hư. Người chảy máu cam kia, anh ta không phải thật sự bị nóng trong người, mà là tỳ hàn nặng, dương khí bị bức ra ngoài, dương khí lên cao nên chảy máu cam. Thực chất vẫn là dương hư, cho nên cũng dùng loại thuốc bổ tỳ dương là Tiểu Kiện Trung thang này."
"Ồ, hóa ra là vậy, tôi cũng hiểu một chút." Đám người lão Nhạc gật đầu nói.
Giang Thiểu Hoa giải thích xong, cũng không nói gì nữa, cậu và La Thường đều rất bận. Lúc này nếu Tạ Sở Hoa tiếp tục nói chuyện, sợ là
mọi người xung quanh sẽ nghĩ cô ta không biết điều.
Tạ Sở Hoa không nói gì thêm, vén rèm cửa đi ra ngoài. Nhìn bóng lưng cô ta, ông cụ Hàn cảm thấy răng mình càng đau hơn.
Tiễn bệnh nhân trước mặt đi, La Thường nhìn thấy ông cụ Hàn đang ôm má, liền hỏi: "Sao vậy, ông đau răng à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT