Trái lại Hàn Tĩnh có nghe nói Tạ Sở Hoa từng có bạn trai hồi cấp ba, cô ấy cũng từng thấy Tạ Sở Hoa đi dạo phố cùng một thiếu niên. Nhưng lúc đó cô ấy còn nhỏ, chỉ biết chơi, không nghĩ nhiều. Lúc này nghĩ kỹ lại, cô ấy cũng thấy học bá kia thật đáng thương.
Tạ Sở Hoa thay đổi sắc mặt, không muốn thừa nhận, Phương Viễn lại nói: "Có một học bá như vậy, năm nào cũng thi đứng top 3 trường, còn là bạn cùng lớp với em trai tôi. Mẹ tôi thường bảo em trai tôi học hỏi từ cậu ấy, mỗi ngày em trai tôi đều nghe muốn chán, mỗi khi mẹ tôi nhắc đến tên học bá kia là nổi giận."
"Cho nên tôi thực sự biết học bá này là ai, tên là Phương Văn Lễ phải không? Đúng rồi, tên là như vậy. Năm đó cậu ấy thi trượt đại học, em trai tôi còn tiếc cho cậu ấy nữa, bình thường tức giận thì tức giận, nhưng học bá giỏi như vậy thi trượt thật sự rất đáng tiếc. Nghe nói trước khi thì cậu ấy bị mắc mưa, bị cảm nặng, thi trượt vì không phát huy hết khả năng."
Giang Thiếu Hoa tiếc nuối nói: "Vậy giờ người này thế nào?"
"Không sao, em trai tôi nói cậu ấy đi học lại, năm sau thi lại, lần này thi rất tốt, đứng đầu năm thi đại học đó, vào đại học thuộc top đầu cả nước." Phương Viễn nói.
Phòng khám im lặng một lúc, sắc mặt Tạ Sở Hoa không được tốt. Cô ta cắn môi, tạm thời không nói gì, nhưng trên mặt đã không còn vẻ thoải mái như lúc trước.
Có lẽ cô ta chưa bao giờ tin ai đó có thể giỏi như vậy, có thể tính toán quá khứ của cô ta, giống như La Thường đã tận mắt chứng kiến những điều đó vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play