Nhưng anh ta có thể nhận ra, hình như gia đình bác sĩ La rất tốt, không giống như những người không nói đạo lý.
Hàn Trầm cũng không hơn đội viên này là bao, anh cũng không ngờ mẹ của Quách Nghị lại có thái độ như vậy khi gặp anh.
Anh từng nghĩ, với tư cách là người nhà, lúc nhìn thấy Quách Nghị bị thương nặng như vậy, bọn họ có thể sẽ chất vấn vài câu, chẳng hạn như các cậu là lãnh đạo, tại sao lại dẫn đội như vậy? Sao không bảo vệ tốt con tôi? V.v...
La Thường cố nhịn cười, kéo tay áo Hàn Trầm, kéo anh vào, giới thiệu với anh: “Đây là dì ba và dượng ba của em, là ba mẹ của Quách Nghị, đừng ngẩn người ra nữa, chào hỏi đi.”
____________
“Chao dì ba, dượng ba, cháu họ Hàn, lần này Quách Nghị bị thương, cháu cũng có trách nhiệm, xin lỗi hai người.” Hàn Trầm như được đưa về thời thơ ấu, lúc bị người lớn ép đi gặp họ hàng.
Nhưng cửa ải con rể làm quen người thân này phải vượt qua, anh đành phải nhắm mắt chào hỏi ba mẹ Quách Nghị. Bản thân anh vốn không phải người sợ giao tiếp, nhưng lúc này cũng có chút bối rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT