Ngô lão nhị lại thu mua, có lẽ là không muốn đắc tội người ta. Sau khi thu mua xong, vợ ông ta còn than phiền: “Nhà họ Biên thật thích bắt nạt người khác, thứ này trạm thu mua phế liệu cũng không lấy. Rõ ràng là vậy, bọn họ vẫn mang đến, chẳng phải là muốn nhà mình chịu thiệt thòi sao? Cũng chỉ có ông hiền lành mới chịu.”
“Được rồi, đừng nói nữa, mang về nhà để làm bình hoa, không phải cũng rất tốt sao?” Ngô lão nhị sợ bị nghe lén, người ngoài nghe được những lời không nên nghe. Ông ta vội vàng ra hiệu cho vợ, ngụ ý bà ấy đừng nói lung tung trước mặt người khác.
Vợ ông ta tuy không vui nhưng cũng không làm ầm lên, ôm hai chiếc bình hoa lớn vào nhà.
Lúc này Ngô lão nhị đã nhận ra người đi cùng Hàn Trầm, cho nên khi nhìn thấy hai người, ông ta biết bọn họ là cảnh sát phái đến.
Ông ta bước đến cửa, nhìn ra ngoài sân, lúc này trời đã tối sầm, không ai đi về phía nhà ông ta, ông ta mới vào sân, chỉ tay về phía sau nhà: “Phía trước không có chỗ để đồ, đi theo tôi về phía sau đi.”
Ông ta nhanh chóng dẫn mọi người đến chỗ không ai nhìn thấy ở phía sau nhà, mới hạ giọng nói: “Sao các anh lại đến nữa, những gì tôi biết đều đã nói rồi mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play