Lúc này dáng vẻ vừa ngượng ngùng vừa kiên trì của Hàn Trầm khá dễ thương, La Thường không nhịn được, “phụt” cười một tiếng.
Hàn Trầm càng ngượng hơn, anh quay người đi, lấy một cái cốc sạch, rót cho La Thường một cốc nước trắng.
“Uống chút đi, gần đây nóng quá, em ở ngoài chờ xe cũng đổ mồ hôi rồi.” Dựa vào việc nói chuyện, Hàn Trầm lén liếc nhìn La Thường, muốn biết cô đang nghĩ gì.
La Thường cười nhận lấy cốc nước, còn đưa lên xem xét. Cái cốc bằng thủy tinh, in hình hoa lan, là kiểu dáng rất phổ biến thời này. Một bộ sáu cái, thường xuyên úp ngược trong khay trà tráng men chữ song hỷ, rửa sạch sẽ.
Cô nhấp vài ngụm nước, ngẩng đầu nhìn Hàn Trầm, mới thu lại nụ cười, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, nói với anh: “Ngồi xuống đi, em có chuyện muốn nói với anh.”
Phòng phía ngoài phòng phía đông, vị trí cạnh cửa sổ đặt một cái bàn, La Thường đóng cửa lại, đứng dựa vào bàn, Hàn Trầm ngồi bên cạnh cô.
Hàn Trầm đoán được những gì cô sắp nói sẽ quyết định đến mối quan hệ của hai người sau này, tim anh không khỏi đập nhanh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT