Hàn Trầm cười với cô, tiếp tục lái xe.
Trước đây anh đã nghe Phương Viễn lải nhải, La Thường rất thích loại đá đủ màu sắc, ngay cả khi Phương Viễn đi đường Tích Hoa lấy dược liệu, cũng bảo anh ta hỏi lão Thôi có đá đẹp nào không đắt tiền. Không cần biết có làm thuốc được hay không, cứ mang về một ít. Lão Thôi cũng rất hợp tác, lại tìm cho La Thường một ít khoáng thạch xanh thẫm và xanh nhạt cũng như một số loại nguyên liệu đá khác
Phương Viễn chỉ là đang kể chuyện bình thường, nhưng Hàn Trầm lại ghi nhớ trong lòng. Bây giờ xem ra, La Thường thật sự thích loại đồ này, niềm vui trên khuôn mặt cô không giống như giả vờ.
Xe chạy không xa, Hàn Trầm hỏi La Thường: “Trời còn sớm, có muốn đi đâu đó dạo không?”
Lúc nói câu này, một tay anh nắm chặt vô lăng, nét mặt ẩn ẩn lộ ra sự căng thẳng.
“Gần đây có chợ hoa không, có thì đi xem đi? Em muốn mua hai chậu hoa nhài, loại nhỏ thôi.” La Thường nói.
Hàn Trầm nhìn đồng hồ: “Có chứ, chợ ở ngay bên cạnh huyện cũ, cũng cạnh miếu Quan Công trước đây. Bây giờ những tòa nhà đó không còn, nhưng hội chợ cổ vẫn còn, bên cạnh có chợ chim, cá, hoa, cây cảnh ngoài trời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT