Còn Phương Viễn, phải ở lại, phòng ngừa bệnh nhân này. Điểm này, La Thường và Phương Viễn đã đạt được sự đồng thuận, bất cứ khi nào gặp phải bệnh nhân hoặc gia đình có nguy hiểm, Phương Viễn sẽ đứng bên cạnh La Thường để bảo vệ.
Gia đình biết ơn nhìn La Thường, nghĩ chỉ cần lấy thuốc là được.
Nhưng La Thường lại nói: "Mọi người trông chừng anh ta một chút, tôi muốn châm cứu cho anh ta vài mũi, như vậy có thể giảm nhẹ tình trạng phát cuồng của anh ta càng nhanh càng tốt, gia đình chăm sóc anh ta cũng sẽ đỡ vất vả hơn."
“Có thể như vậy sao?” Nghe cô nói vậy, hai người nhà không khỏi ngạc nhiên.
“Cảm ơn bác sĩ, tôi nhất định sẽ giữ chặt em ấy.”
Ông cụ Hàn lại hơi lo lắng, nhìn La Thường chuẩn bị dụng cụ kim châm, ông nói: “Bác sĩ La, chỉ cần Phương Viễn và người nhà giữ cậu ấy thôi được rồi sao? Có cần mọi người cùng giúp một tay không?”
“Đúng vậy, ở vùng quê chúng tôi lúc giết lợn, cần phải có bốn năm người đàn ông khỏe mạnh mới có thể giữ chặt được. Cậu thanh niên này mà nổi điên lên, cũng không dễ giữ, tôi thấy mọi người ai có thể giúp thì lên giúp đi.” Người khác cũng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play