Thực ra La Thường vừa rồi đã chú ý đến hành động của Hàn Trầm, cô có thể cảm nhận được, Hàn Trầm đã nhiều lần muốn kéo tay cô, nhưng anh đều do dự rồi từ bỏ.
Nhìn cơ ngực và cơ bụng rắn chắc dưới áo sơ mi ngắn tay của anh, La Thường không khỏi buồn cười nghĩ, Đội trưởng Hàn có cơ bắp không ít, nhưng hình như lá gan lại không lớn lắm, hai thứ này không mấy tương xứng.
Cô đang mơ màng suy nghĩ, liền cảm thấy mặt mình bị ai đó chạm vào. Không biết từ lúc nào Hàn Trầm đã xuất hiện trước mặt cô, vai rộng của anh chặn cô dựa vào tường.
“Đừng cử động, có bụi.” Hàn Trầm chăm chú nhìn vào mặt La Thường, ngón tay thô ráp của anh nhẹ nhàng xoa lên mặt cô, không hề buông ra.
Hai người cách rất gần, trong khoảnh khắc đó không khí xung quanh hình như nóng lên, ngón tay Hàn Trầm run rẩy, nhưng anh vẫn cố chấp nhẹ nhàng xoa đi những hạt bụi không tồn tại trên mặt La Thường.
Không biết bao lâu sau, Hàn Trầm buông tay, lùi người về phía sau, giống như khoảnh khắc vừa rồi chưa từng xảy ra.
"Không còn sớm nữa, em phải về, hôm nay chị em về, em phải về nhà sớm." La Thường không rõ tâm trạng mình như thế nào, chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn lúc nãy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play