La Thường an ủi cô ấy: "Tòa án xét xử có thủ tục, vụ án nhiều, quá trình sẽ chậm hơn một chút. Việc này không cần vội, nhiệm vụ chính của mọi người bây giờ là nuôi nấng đứa trẻ thật tốt."
Sau khi đám người Tiểu Khiết rời đi, La Thường gọi Phương Viễn và Giang Thiếu Hoa lại, nói với bọn họ: "Ngày Quốc khánh sắp đến, phòng khám cũng sẽ nghỉ lễ, hai người có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ không? Bây giờ tôi vẫn chưa quyết định được nên nghỉ bao nhiêu ngày. Theo lý thì nên nghỉ nhiều ngày, nhưng nhiều người muốn khám bệnh không có thời gian, nghỉ lễ có thể có nhiều bệnh nhân đến hơn, nên tôi muốn nghe ý kiến
của hai người, kỳ nghỉ này nên nghỉ như thế nào?"
Giang Thiếu Hoa nhìn Phương Viễn, muốn anh ta nói trước. Nhưng Phương Viễn lại nói: "Cậu muốn nói gì thì nói đi, nhìn tôi làm gì?"
Giang Thiếu Hoa mới nói: "Tôi thì thế nào cũng được. Ở nhà chỉ có mỗi tôi, nghỉ lễ cũng một mình, tôi nghe bà chủ và anh Viễn thôi."
Phương Viễn không trả lời, quay đầu nói với La Thường: "Nhà tôi họ hàng đông, nghỉ lễ nhất định phải gặp mặt, hôm nay đến nhà này, mai đến nhà kia, còn phải uống rượu, vừa mệt vừa không có ý nghĩa gì, tôi không muốn ở nhà."
La Thường nhìn Phương Viễn, không nói nghỉ lễ cũng không nói không nghỉ lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT