Lúc vụ việc xảy ra, La Thường bị đám đông chen lấn xô đẩy, ngã nghiêng ngả ngửa, đứng cũng không vững. Cô cũng biết khi xảy ra tình trạng giẫm đạp thì rất nguy hiểm, sơ sẩy là có thể mất mạng. Cho nên khi Hàn Trầm kéo cô lại, cô không hề phản kháng, ngược lại còn rất phối hợp đưa tay ôm lấy eo anh, sợ mình bị người trước người sau chen ngã.
Một khi ngã xuống đất, ai mà biết sẽ bị người ta giẫm đạp thành cái dạng gì, cho dù không giẫm chết, cũng có thể bị giẫm đạp vào nội tạng, bị thương hoặc thậm chí là vỡ nội tạng.
Trên sân khấu, vốn dĩ Tào Trị Bình định tìm cách trừng trị La Thường, nhưng vụ giẫm đạp xảy ra, Tào Trị Bình cũng hơi hoảng, liền bàn bạc với sư đệ bên cạnh: "Làm sao đây? Chuyện này xảy ra, có phải đối với sư phụ không tốt không?"
Sư đệ ông ta có chủ ý hơn, nói: "Sợ gì, nếu có ai đẩy chuyện này lên đầu sư phụ, cứ nói là trong số những khán giả này có người tâm địa không thành, dẫn đến phản phệ. Lý do còn chưa dễ nghĩ ra sao, đơn giản thế này, sợ gì?"
"Cậu nói có lý." Tào Trị Bình yên tâm hơn.
Tình hình dưới sân khấu lại càng tệ hơn, tiếng khóc thét vang lên, mấy chục người chen chúc trên đoạn bậc thang dẫn đến cửa ra vào, người ở giữa không tiến lên được, cũng không lùi lại được, người cao thì đỡ còn người thấp thì chỉ cảm thấy ngực nghẹt thở.
Hàn Trầm cảm thấy tình hình sắp mất kiểm soát, dùng một cánh tay che chắn cho La Thường, đồng thời hô lớn về phía đám đông phía trước, bảo bọn họ đừng hoảng sợ, những người ở ngoài rìa nhanh chóng đi ra ngoài, những người khác đừng chen lấn xô đẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play