“Hay là, để tôi đi cùng, đã hơi tối rồi.” Hàn Trầm nói, treo khăn lông lên.
“Khu vực đường Khách Vân có một nhà máy xi măng, môi trường hơi hỗn loạn, tự em đi, lại còn muộn thế này, không an toàn lắm.” Hàn Trầm lại nói.
“Tôi định đi xe buýt, anh tiện đường không?” La Thường hơi bất ngờ, mơ hồ nhận ra Hàn Trầm có vẻ hơi lo lắng, khác hẳn vẻ thoải mái khi ở nhà, nhưng cô không định vạch trần.
Hàn Trầm nói: “Tôi không có gì bất tiện, hồi nhỏ cũng thường xuyên đi xe buýt. Nhưng đường Khách Vân xe ít, khoảng nửa tiếng mới có một chuyến.”
“Hơn nữa đến nơi em cần đến, xuống xe còn phải đi bộ hơn hai mươi phút, đoạn đường đó đang sửa chữa, bụi đất nhiều, rất khó đi.”
Nếu là Hàn Trầm đi một mình, chắc chắn anh sẽ đi xe máy. Nhưng anh không thể để La Thường ngồi xe máy của mình. Nếu thật sự làm vậy, La Thường có thể sẽ cho là anh có ý đồ bất chính.
Dù sao, hai người ngồi chung một chiếc xe máy, là phải sát lại gần nhau, xét theo mối quan hệ hiện tại của bọn họ, hoàn toàn không thích hợp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play