Đoạn lời này ngay cả người không biết gì về y học cũng có thể hiểu được, vợ chồng anh Giang gật đầu liên tục, tỏ vẻ hiểu rồi. Qua loạt câu hỏi này, bọn họ cũng có thể thấy được La Thường rất thành thạo trong việc sử dụng thuốc, giống như một vị bác sĩ già giàu kinh nghiệm.
La Thường thấy bọn họ không còn gì thắc mắc, liền bảo bọn họ đợi một chút, cô vào phòng trong lấy thuốc.
Cô vừa vào, anh Giang liền lặng lẽ giơ ngón cái lên với Viên Trình, nhỏ giọng nói: "Tiểu Viên, bác sĩ mà cậu giới thiệu giỏi thật đấy. Tôi đoán bệnh của Manh Manh có thể kết thúc ở chỗ cô ấy."
Vợ anh ấy cũng nói: "Nếu thực sự khỏi thì tốt quá, gần đây trời nóng, đêm nào Manh Manh cũng khó thở, ngủ không ngon. Cứ tiếp tục như vậy, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của con bé, ngày nào cũng chán ăn, con bé cũng dần gần đi."
Vợ chồng nhìn con gái ngây thơ, không khỏi có chút xót xa.
Một lúc sau, La Thường mang ra vài gói thuốc, anh Giang trả tiền xong, cảm ơn một tiếng, liền định đưa Manh Manh rời khỏi phòng khám.
Nhưng Manh Manh lại không chịu đi, mắt cứ nhìn chằm chằm vào La Thường, thậm chí còn đưa tay muốn cô bế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT