Vừa bước vào phòng của mẹ Cố, Nhan Lan Hi đóng cửa lại, không chút quanh co mà nói thẳng: "Mẹ, cô ta đang mang trong bụng đứa con của Nhị thiếu, chúng ta không thể để cô ta cứ thế rời đi được."
"Cái gì?!" Mẹ Cố khẽ mở to mắt, ngạc nhiên thốt lên: "Không để cô ta đi, chẳng lẽ giữ lại để tự chuốc lấy phiền phức à?"
Nhan Lan Hi cười gượng: "Mẹ, dù sao đi nữa, trong người đứa bé cũng mang dòng máu nhà họ Cố. Con không đành lòng..."
Mẹ Cố sững sờ, ngơ ngác nhìn Nhan Lan Hi. Bà không ngờ rằng Nhan Lan Hi lại yêu Cố Ngôn sâu đậm đến mức có thể chấp nhận cả đứa trẻ trong bụng người khác.
"Con..." Mẹ Cố á khẩu, một lúc lâu sau mới thở dài: "Sao con phải làm khổ mình như vậy?"
"Chỉ là đặt mình vào vị trí của người khác mà thôi." Nhan Lan Hi cúi mắt, một tay nhẹ nhàng đặt lên bụng mình, vuốt ve chậm rãi. "Dẫu sao đó cũng là một sinh mạng vô tội, coi như tích chút phúc đức cho đứa bé trong bụng con đi."
Với tình cảnh hiện tại, khi Nhan Lan Hi cũng đang mang thai, việc để xảy ra tranh chấp hay máu đổ tại nhà quả thực không thích hợp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play