Mặc dù Cố Ngôn nói không cần chuẩn bị quà, Nhan Lan Hi vẫn nhờ quản gia mua vải thêu và chỉ thêu.
Cô tự tay cắt vải, làm một chiếc túi thơm, thêu hình hoa sen cùng cá chép đỏ. Màu sắc được cô phối hợp tỉ mỉ, vừa mang ý nghĩa cát tường, vừa không kém phần tao nhã.
Chiếc túi nhỏ, mà cô lại rất quen việc thêu thùa, nên chỉ mất nửa ngày đã hoàn thành cả túi lẫn họa tiết.
Cố Ngôn ngồi bên cạnh nhìn cô khâu vá, những chú cá chép dưới tay cô như sống động hẳn lên. Anh không ngừng tặc lưỡi khen ngợi.
“Em dùng tay gì thế này?” Anh cầm lấy đôi tay cô, áp lên môi, hôn nhẹ rồi nói không chút ngượng ngùng: “Mềm mịn thế này, thêu cá mà như nó biết bơi luôn. Khó trách tối qua anh chỉ chạm vào đã không chịu nổi rồi...”
Những lời nói bông đùa của anh khiến Nhan Lan Hi xấu hổ đến mức không thể lên tiếng. Khuôn mặt cô đỏ bừng, chỉ biết để anh tha hồ trêu chọc.
Khi Cố Ngôn bắt đầu có ý vượt quá giới hạn, cô vội chỉnh lại chiếc áo đã hơi xộc xệch, nhỏ giọng hỏi: “Anh... anh vừa nói... muốn cùng em... cùng em xuất hiện bên nhau, là thật sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT