Nhìn bóng lưng nàng chạy xa, nhẹ nhàng hoạt bát như vậy, nụ cười trên mặt Cố Đình Viễn càng tươi hơn.
Trần Đại Lang và Tiền Bích Hà đi xa nhà, nói là đi thăm thân thích nhưng cũng không giấu diếm được một ít người có ánh mắt độc ác, dần dần có một số tin đồn lan ra.
Tiền Bích Hà không thích ra ngoài, nhưng cũng có thân thiết với vài phụ nhân, người ta đặc biệt đến nhà nói với nàng rằng: "Gần đây ngươi đừng ra bờ sông giặt quần áo, biết chưa?"
Sao lại không đi chứ? Bởi vì khi gặp được người, người ta sẽ hỏi nàng vài câu khiến nàng đau lòng xấu hổ vô cùng.
"Được." Tiền Bích Hà gật đầu, khẽ đáp lại.
Mặc dù không đi nghe nhưng nàng cũng biết người ta sẽ hỏi nàng cái gì, biết lời đồn đãi lan truyền ra như nào rồi. Làm việc nhẹ nhàng sẽ khiến nàng còn sức nghĩ lung tung mà thôi.
Nàng bắt đầu nghĩ rằng chắc có lẽ đó là duyên số rồi. Nếu nàng không thể sinh thì đó chính là số phận của nàng, số phận của nàng và Trần Đại Lang. Con người phải chấp nhận số phận của mình mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play