Trịnh Nhất Hiên nói với Khương Nặc, bởi vì hạt giống đặc biệt phát triển thành công, sự thiếu hụt lương thực ở khu Nam Giang đã được giảm bớt rất lớn.
Trước mắt, kế hoạch của bọn họ là đưa một nhóm hạt giống đời đầu đến căn cứ Bắc Kinh thứ nhất, đội ngũ người được chọn vẫn là do Trịnh Nhất Hiên chọn, anh ấy cũng tiến cử Vũ Tử, hi vọng cậu ta có thể tích lũy được chút công lao.
Nhưng bản thân Trịnh Nhất Hiên không ở trong nhiệm vụ này. 
Bây giờ Khương Nặc muốn đến Bắc Kinh, anh ấy có thể chủ động ôm lấy nhiệm vụ, anh ấy làm chỉ huy cấp cao nhất của đội hộ tống, nghĩ cách đưa Khương Nặc theo là có thể làm được.
“Năm ngày nữa sẽ phải lên đường, bây giờ tôi trở về xin, chắc là còn kịp.” Trịnh Nhất Hiên nói.
Khương Nặc lại lắc đầu nói: “Không kịp.”
Ngôn Tử Phàm ra ngoài rèn luyện, cậu phải đến Long Xuyên, căn cứ kia Khương Nặc cũng chưa từng thăm dò qua, còn chưa biết tình hình như thế nào, trong vòng 5 ngày căn bản không về được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play