“Lần sau gặp mặt, anh có rảnh thì đi cùng tôi một chuyến đến bờ biển đi.” Khương Nặc nói với anh: “Tôi vẫn muốn nhìn tận mắt một chút.”
“Được.” Vân Diệu nghiêm túc: “Tôi và cô cùng đi.”
Khương Nặc khẽ cười, vẫy tay chào anh.
Đi ra khỏi phòng trà, cô thấy thân ảnh của Vân Diệu biến mất trong bóng đêm, Biên Mục còn đuổi theo mấy bước, nhìn ra được nó vẫn không muốn xa rời Vân Diệu.
Khương Nặc sờ lên người nó: “Về với tao đi, mẹ tao nhớ mày rồi.”
“Ngao!” A Muội nghe vậy thì không vui.
Khương Nặc trái ôm phải ấp, khẽ xoa tai của A Muội, gãi cằm của nó: “Đừng tức giận, buổi tối chuẩn bị đồ ăn ngon cho mày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT