Cùng nhau tìm củi châm lửa, ăn uống gì đó, Ngôn Tử Phàm đã ngả xuống ngủ.
Khương Nặc cũng mệt mỏi, nhưng ở bên ngoài, cô không buồn ngủ quá nhiều, chỉ là nhắm mắt nghỉ ngơi chứ không ngủ.
Tuyết lớn lần này không có mùi gì khác thường, xem như một tin tức tốt.
Trong điều kiện tự nhiên tự mình lọc sạch, đã đi tới khâu cuối cùng.
Sau này, tài nguyên nước không còn khó khăn như vậy nữa.
Nhưng mấy năm tận thế này, lương thực dự trữ đã tiêu hao sạch sẽ, trồng trọt khó khăn ngổn ngang trăm mối, khí hậu ấm lại, sinh vật biến dị dần dần xuất hiện, tương lai nạn đói sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Cô cũng phải cân nhắc đến bước phát triển kế tiếp của doanh địa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT