Cậu kéo hai cái cây về nhà gạch, chặt củi thành đoạn ngắn, cùng nhóm lửa với Khương Nặc, sau đó lại cầm đèn pin đến rừng tra xét.
Cũng may tuyết đọng nhiều, tất cả dấu chân và dấu vết đều rõ ràng, sau đó không lâu, cậu quay trở lại căn nhà.
“Trong núi này còn có người may mắn sống sót.” Ngôn Tử Phàm nói: “Nói không rõ là ở trên núi, hay là đi ngang qua, nhưng cây cối có dấu vết bị chặt, bên trong nhà này cũng từng đốt củi, chắc chắn có người đã từng ở đây qua đêm, chúng ta phải cẩn thận chút, đêm nay thay phiên nhau ngủ đi.”
Khương Nặc gật đầu: “Em ngủ trước đi.”
“Được.” Ngôn Tử Phàm rất thẳng thắn, cậu đóng chặt cửa, lại nhặt được mấy miếng gạch vỡ đến chặn khe cửa.
Lúc này mới ngồi bên cạnh đống lửa ăn gì đó.
Cậu mang theo một vài quả trứng chim, mỗi ngày một quả, ăn hết sẽ cảm thấy thể lực dồi dào, lại bổ sung thêm chút bánh rau và thịt khô gì đó, là hoàn toàn đủ rồi, mang thức ăn đủ ăn thật lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT