Khương Nặc tê cả da đầu, không phải dơi thì cũng là bướm độc, thật sự là đủ rồi. 
Vân Diệu dường như nhìn ra cô chán ghét, nhẹ nói: “Sau khi bình minh tôi đi lấy, cô tiếp tục đào cây.”
Khương Nặc thiếu chút bị anh ta làm cho tức điên: “Tôi đào nhiều cây như vậy làm cái gì?”
Nếu đã là hợp tác, lúc nên xuất lực vẫn phải xuất lực.
Cô nhìn đồng hồ, chỉnh đồng hồ báo thức cho mình, sau đó thu vỉ nướng và bàn vào không gian, nằm lại trên giường.
Ngủ hơn 5 tiếng đồng hồ, bị đồng hồ báo thức làm cho tỉnh lại.
Lúc này là 11 giờ 40, trời vừa sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play