h một khoảng khá xa, ánh mắt dời sang một góc khác của thôn làng, cũng không biết là đang nhìn cái gì.
Bên cạnh hòn đá có rất nhiều dấu vết đốt lửa, còn có một bệ bếp đơn giản, đây hẳn là mà thôn dân từng dùng để nấu cơm.
“Bà lão, xin hỏi phải xưng hô thế nào?” Khương Nặc hỏi.
“Tôi họ Lưu, gọi tôi một tiếng bà Lưu là được, nhiều người trong thôn cũng xưng hô như vậy.”
Bà lão dường như đã lâu không gặp người ngoài, ít nhiều cũng có chút hưng phấn, Khương Nặc không tiện hỏi thăm chuyện vòng tay nên chỉ nói mấy chuyện vặt với bà ấy.
Bà Lưu cũng không già như vẻ bề ngoài, chỉ mới bảy mươi ba.
Trước mạt thế, người già từng tuổi này còn có thể đi khiêu vũ, nhảy quảng trường. Thân thể bà Lưu vốn dĩ cũng khá tốt, nhưng sau khi mạt thế ập tới, bà ấy nhanh chóng già đi, ngày hôm sau không được bằng ngày hôm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play