Khương Nặc ngay lập tức hiểu vì sao kỷ luật của căn cứ số một Nam Giang lại đặc biệt tốt như vậy.
Giang Cầm, còn có người bên cạnh bà ấy, đã đặt hết toàn bộ tâm tư tinh thần của mình vào căn cứ này.
Một cơn gió thổi qua, thứ mà cánh bướm mang đến không phải là gió lốc mà là một tương lai tốt đẹp hơn một chút, ít nhất đó không phải là một tin tức xấu.
“Chủ nhiệm Giang, thật ra tôi có chứng chỉ căn cứ, sẽ mở tài khoản ở căn cứ nhưng cũng không định đi vào.” Khương Nặc nói.
Giang Cầm khá bất ngờ, không khỏi hơi nhướng mày: “Vì sao? Chắc hẳn cô cũng tưởng tượng ra được rằng càng về sau thì chênh lệch giữa căn cứ và bên ngoài sẽ càng lớn hơn. Tôi cũng không ngại nói cho cô biết một chuyện, từ những tin tức mà chúng tôi thu thập được từ khắp nơi trên thế giới thì động đất rất có thể sẽ xảy ra lần nữa, núi lửa còn có thể tiếp tục phun trào, thời tiết sẽ càng ngày càng lạnh hơn, người sống sót ở bên ngoài sẽ rất khó có thể sống tiếp được.”
“Tôi đã quen tự do, hơn nữa, cũng có rất nhiều chuyện phải làm.” Khương Nặc nhàn nhạt trả lời.
Giang Cầm nhìn ra được bà ấy khó có thể thuyết phục được cô, không khỏi âm thầm lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play