Khương Nặc và Lý Mộng cùng ngồi xuống bàn, hai người vẫn chưa ăn cơm, lúc này rảnh rỗi bèn lấy nước và thức ăn ra, bắt đầu ăn chút gì đó.
“Tôi tìm được một kho hàng nhỏ, bên trong có rất nhiều thịt hộp.” Khương Nặc nói: “Có hơn mấy trăm hộp, nhưng mà nặng quá, tôi giấu chung với túi dệt ở tầng ba, cô có muốn ăn không?”
Lý Mộng có chút kinh ngạc, nhưng vẫn lắc đầu: “Quên đi, đồ hộp ăn nguội không ngon, không bằng hâm nóng lại ăn với cơm. Chúng ta ăn đồ sấy cũng được.”
Lý Mộng đổ nước ấm của bình giữ nhiệt vào túi đồ sấy, hâm nóng hai phần gà Cung Bảo, lại lấy ra chút thịt dê khô, rắc bột ớt lên.
Mùi thơm của thức ăn tỏa ra bốn phía.
Tôn Duy Dân đang hôn mê cũng bị mùi thơm này khiến cho tỉnh lại, nhưng hai mắt ông ta không còn, cũng không nhìn thấy bọn họ ăn cái gì, chỉ ngửi được là mùi thơm của các loại thịt.
Trong miệng điên cuồng tiết ra nước miếng, bụng cũng đói không chịu nổi, Tôn Duy Dân hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong miệng phát ra tiếng thở hổn hển, trong lòng thầm mắng chết hai người phụ nữ này một vạn lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play