Công việc gì đó, hắn cũng không quan tâm, từ lần trước Lăng Vân Duyệt phát hiện ra điều bất thường trên núi, sau đó hắn cũng đi theo lên một lần, phát hiện ra có dấu vết sinh sống của con người, từ đó hắn cũng không đưa mồi cho anh Lý nữa.
Đây chỉ là những chuyện vặt vãnh, có thu nhập tự nhiên là tốt, nếu không có cũng không sao, còn không đáng để hắn mạo hiểm, vài năm sau mới là quan trọng.
Chẳng mấy chốc, việc Hồ thanh niên trí thức được nhận công việc vì cứu người đã lan truyền đến toàn bộ thanh niên trí thức trong đại đội, không ít người thổn thức không thôi.
Vài bà thím cùng đi công xã ngày hôm đó càng vỗ đùi tiếc nuối, hối hận đến tận ruột, rõ ràng cơ hội gần như đến tay họ, vậy mà lại bị người khác cướp mất.
"Đây đâu phải cứu người, đây là cứu công tác." Vương Đại Chủy cũng hâm mộ, trước đây không nghĩ tới công tác trong thành phố sẽ gần gũi với họ như vậy.
Ban đầu ngày hôm đó bà cũng muốn đi công xã, kết quả là sáng sớm con trai bà đã đòi đi chơi với em họ bên ngoại, khiến bà không thể đi được. Vương Đại Chủy càng nghĩ càng bực bội, công việc của bà mà! Trong lòng âm thầm nghĩ tối về sẽ nói chuyện "đạo lý" với con trai.
"Tôi nghe nói, đứa bé này trong nhà không được khỏe, lại là con quan lớn." La Diệu Hương lập tức tiếp lời nói một cách bí ẩn, hôm nay họ được phân chia lúa mạch ở bên cạnh, vừa lúc nghe được náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play