Vương Đại Chủy không ngờ Trâu thanh niên trí thức này lại ngang bướng như vậy, cũng không nói thêm gì, đành thở dài không tiếng động.
Trâu Tư Khang đến đây cũng có nhiệm vụ, hắn được yêu cầu vận chuyển lúa mạch đã buộc chặt của Vương Đại Chủy về, vì vậy không dừng lại nhiều, cắt lúa mạch một lúc rồi quay trở về.
Lăng Vân Duyệt tiếp tục bận rộn, nhưng một lúc sau con cô lại bắt đầu quấy phá.
"Mẹ ơi, nước, con muốn uống." Tiểu Nghiên Xuyên ôm bình nước lạch cạch chạy đến, muốn mẹ mở nắp cho. Đôi mắt to nhìn Lăng Vân Duyệt vô tội chớp chớp, ý đồ đánh thức tình thương của mẹ.
Lăng Vân Duyệt nhìn nhìn cái bụng nhỏ phình to của con, thở dài. Đứa trẻ này dường như vừa nhìn thấy đồ ngon liền không kiềm chế được bản thân, cũng không biết giống ai.
Tiểu Nghiên Xuyên không đánh thức được tình thương của mẹ, lại đi tìm sự cưng chiều từ Vương Đại Chủy bên cạnh.
"Ai da, Tiểu Mạn Mạn mau đến đây với bà Vương, bà Vương có nước cho con uống." Muốn chết, Lăng thanh niên trí thức này ngay cả nước cũng không cho con uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT