Đôi khi hắn thực sự cảm thấy thế giới này rất huyền bí, giống như hắn nhất định phải đến từ kiếp trước, nhất định phải gặp được cô.
Lúc Lăng Vân Duyệt tỉnh dậy, cô nhìn thấy Trâu Tư Khang đang luống cuống tay chân thay tã cho con.
Không biết đứa bé sao vậy, cứ khóc mãi, mà tiếng khóc lại không nhỏ.
Trâu Tư Khang đang cầm loại tã truyền thống trên tay, do mợ cả Lê Bình và Hầu Tiểu Phương tự tay làm.
"Mạn Mạn ngoan, ba sẽ thay cho con một cái sạch sẽ, con hợp tác một chút nhé." Trâu Tư Khang cảm thấy đối phó với mấy con xác sống còn dễ dàng hơn việc này. Tại sao lúc này không ai phát minh ra tã giấy dùng một lần nhỉ?
"Có phải bé đói bụng không?" Lăng Vân Duyệt cũng không quen bế con, nhìn tình hình này cũng có chút nghi ngờ, chẳng lẽ điểm phong thủy của thanh niên trí thức bọn họ chính là con đặc biệt hay khóc?
"Duyệt Duyệt, em tỉnh rồi à, em chờ một chút, anh đi gọi bác sĩ đến đây." Trâu Tư Khang vừa thấy Lăng Vân Duyệt tỉnh, lập tức quay đầu lại vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT