"Vâng." Trâu Tư Khang nhìn Trần Gia Kiến, thấy quần áo của ông có chỗ ướt át, cũng biết ông đã ngã bao nhiêu lần trên đường đến đây.
Trần Gia Kiến vỗ vai Trâu Tư Khang rồi quay trở về, từng bước đi của ông đều nặng nề.
Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, chỉ mới một buổi tối không gặp, tổng cảm giác như lưng của cậu cả đã còng xuống.
Trâu Tư Khang đợi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng người mới cẩn thận cất lá thư vào túi, sau đó quay người đi về nhà đại đội trưởng. Lúc này còn sớm, hắn cũng nên đến nhà đại đội trưởng "nằm vùng" trước.
Lăng Vân Duyệt thức dậy khi Trâu Tư Khang đã trở lại, đang dọn dẹp đồ đạc cần mang đi. Kỳ thực cũng chỉ thu dọn sơ sơ, phần lớn những thứ cần thiết đã được cô cất vào không gian.
Trâu Tư Khang gặp cô, vội vàng đón cô rửa mặt, đưa cho cô lá thư của Trần Gia Kiến và kể lại chuyện xảy ra sáng nay.
Lăng Vân Duyệt cất lá thư đi và đặt nó cạnh hộp gỗ của cậu hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT