Tống Thục Mai không thể kiểm soát được nữa, bà ta hét lên: “Mày là tao đẻ ra, tao còn không quản được mày, mày còn muốn đi đâu? Được thôi, nếu mày không nhận tao là mẹ, vậy trả lại tiền tao đã nuôi mày bao nhiêu năm nay.”
Mọi người xung quanh không ngờ Tống Thục Mai lại vô sỉ như vậy. Tiếng bàn tán dần dần lớn hơn, Phùng Trân Châu vốn đã bình tĩnh lại bị dọa cho nhảy dựng, lập tức oa oa khóc lớn, ai đến dỗ cũng không nín.
Phùng Vệ Dân thấy tình hình không ổn, cũng không thể ngốc ở đây nữa, liền dắt vợ con đi qua đám người, chỉ trước khi đi lạnh lùng nhìn gia đình họ Trâu một cái.
Ánh mắt đó khiến họ rùng mình, cảm thấy có chuyện chẳng lành.
Chờ đến khi ba người họ đi rồi, mọi người mới phát hiện ra cô gái có điểm không bình thường.
“Sao tôi lại cảm thấy cô nương này…” Mọi người đều hiểu ý dở dang của câu nói.
“Ai, tôi vừa mới nhìn kỹ, đó là trưởng xưởng xưởng thép, đứa cháu ngoại của tôi làm việc ở đó, lần trước tôi đi thăm cháu ngoại có gặp qua một lần, nhưng nghe nói con gái ông ấy có chút…” Một bà thím chỉ tay lên đầu, sau đó lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play