"Chỉ đoạt được một tầng Thiên Vực, liệu có hơi... ăn không đủ no không?" Lý Lạc thầm than một tiếng rồi cân nhắc ngôn từ, hỏi.
"Ha ha, Lý Lạc đạo sư đây là chê bản lĩnh của thánh học phủ Đông Vực Thần Châu chúng ta chưa đủ, chỉ giành được một tầng Thiên Vực sao?" Quách Cửu Phượng nghe vậy, vừa cười vừa nói.
Các đội ngũ thánh học phủ khác cũng cười bất đắc dĩ. Một tầng Thiên Vực nhiều lắm cũng chỉ thu hoạch được hai mươi hạt Thiên Kính Sa, trong khi Đông Vực Thần Châu lần này có đến 37 tòa thánh học phủ. Mỗi đội ngũ thánh học phủ lại có gần chục người, nên thật sự mà nói, chắc chắn là ăn không đủ no.
"Lý Lạc đạo sư là vô song thiên kiêu, lòng dạ tự nhiên hơn hẳn những lão già như chúng ta. Nói đến việc ngươi đến Đông Vực Thần Châu của chúng ta, đúng là có chút thiệt thòi cho ngươi." Phó viện trưởng Thần Sí rất thông cảm. Với thiên tư và thủ đoạn của Lý Lạc, dù ở trong đội ngũ Nội Thần Châu, hắn cũng có tư cách đảm nhận vị trí chủ lực.
"Nhưng không còn cách nào, thực lực của Đông Vực Thần Châu trong lục đại Ngoại Thần Châu dù không phải hạng chót, nhưng cũng chỉ có thể nói ở ba vị dưới. Mà phương thức cạnh tranh của 'Tranh độ khu' lại đặc biệt tàn khốc, nên, Đông Vực Thần Châu lần trước có thể đoạt được một tầng Thiên Vực, đã xem như đạt chuẩn thành tích rồi."
"Còn có thể kém hơn thế này sao?" Lý Lạc kinh ngạc hỏi.
"Mỗi lần tranh độ khu đều có một tòa Ngoại Thần Châu tay trắng trở về, không tranh đoạt được bất kỳ một tầng Thiên Vực nào thuộc về mình." Quách Cửu Phượng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play