Nếu không phải vì máu mủ ruột thịt, bà đã sớm tố cáo họ rồi.
Con dại cái mang, để bù đắp lỗi lầm của con trai, những năm qua bà nội Vân đã hết lòng đối xử tốt với Vân Chỉ.
Tình cảm thật hay giả, Vân Chỉ hiểu rõ nhất, bà nội cô không giống Vân Lão Tứ.
Bà nội Vân kéo Vân Chỉ ngồi lại ghế sofa, bên chân bà có đặt một chiếc giỏ tre nhỏ, bà xách lên, vén tấm vải hoa phủ trên đó, bên trong có mười mấy quả trứng gà ta.
“Bà mang đến, mang đi luộc ăn, bổ lắm.” Bà nội Vân quý mến nói với Vân Chỉ.
Nhà họ Giang rất giàu, không thiếu mấy quả trứng này, trước khi bà lão ra khỏi cửa, con dâu cả còn cãi nhau với bà: “Vân Chỉ là con sói mắt trắng vô ơn vô nghĩa, chính nó đã đưa ba mẹ nó vào tù, mà mẹ còn muốn nó nhớ ơn mẹ, mẹ mơ giữa ban ngày à? Trứng to như vậy mà mẹ mang cho nó ăn, còn không bằng cho chó ăn thì hơn.”
Bà nội Vân không để ý đến cô ta, trực tiếp xách giỏ tre ra khỏi cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play