“Bây giờ không ăn được cay nữa.” Giang Phong cúi đầu uống nước, một bàn tay xương xương lọt vào tầm mắt, trên cổ tay đeo một chuỗi hạt Phật bằng mã não đỏ.
Thấy người ta nhìn chằm chằm vào tay mình, Giang Đình Chi vô thức đưa cổ tay vào trong, rút cốc nước, lông mày lạnh lùng: “Đây là cốc của thím ba.”
Giang Phong thu hồi tầm mắt, ngẩng đầu, cười nhẹ nói: “Chú ba đừng để ý, cháu vô ý.”
“Lần sau chú ý.” Giang Đình Chi đứng dậy, tua chuỗi hạt tung bay: “Ăn cơm xong đến phòng chú.”
“Được.” Giang Phong trả lời xong, quay đầu nói với Vân Chỉ, dịu dàng nói: “Chú ba vẫn như vậy, rất nghiêm khắc, hồi nhỏ cháu sợ chú nhất.”
Vân Chỉ cười lạnh trong lòng.
Sợ chú sao? Hận không thể lột da rút gân chú thì có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT