“Không phải em, sao em biết anh say?” Lý Binh lại nhen nhóm hy vọng.
Vân Chỉ không trả lời, cô kéo hai tay Giang Đình Chi, vỗ nhẹ.
Giang Đình Chi không giãy giụa, nhưng trong lòng đầy oán trách: Cô không có tay sao? Còn coi anh như ghế sofa, quá đáng.
Quản gia Trần: Đã không vui như vậy rồi mà ông còn không nhúc nhích, còn sợ bà chủ ngồi không thoải mái.
Ngoài cửa truyền đến tiếng ồn ào, Tăng Tú Nhi ngăn cản họ: “Các cô nhỏ tiếng thôi, ngài ấy thích yên tĩnh.”
Giang Đình Chi khinh thường: Bây giờ mới biết tôi là chủ rồi đấy.
Rất nhanh, một bà lão nắm tay một cô gái vừa đi vừa mắng vào, nói hai câu cũng không quên hỏi thăm mẹ của đối phương một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT