Nếu không, lòng bàn tay cô đã không toát mồ hôi lạnh.
Giang Đình Chi nắm chặt tay Vân Chỉ: “Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Lúc này, Vân Chỉ cảm thấy vô cùng an toàn.
“Tiểu Chỉ, xin lỗi...” Diệp Thu Thủy kéo góc áo Vân Chỉ, ngẩng đầu nhìn cô, hốc mắt đỏ hoe.
Nói quá nhiều lời xin lỗi, Vân Chỉ đã không còn phân biệt được câu nào là thật lòng.
Cô rút góc áo của mình lại, lạnh lùng đáp: “Không quan trọng nữa.”
Thật sự không quan trọng nữa, một khi hy vọng đã tan vỡ thì rất khó để nhặt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play