Lần đầu tiên Lâm Bình thấy cô nói chuyện ngang ngược như vậy, có chút không dám tin: “Tiểu San?”
Vân San phản ứng lại, giải thích: “Mẹ, dù sao thì ba mẹ Tần cũng đã nuôi con mười mấy năm, không phải mẹ dạy con làm người không được vong ân phụ nghĩa sao?”
“Là mẹ dạy không sai...” Lâm Bình muốn Vân San đừng quên ơn sinh thành, chứ không phải ơn nuôi dưỡng của nhà họ Tần.
“Nói xong chưa?” Vân Chỉ mất kiên nhẫn: “Dì Vương và những người khác còn đang đợi tôi ở đầu làng.”
“Đợi mày làm gì?” Chỉ cần chuyện gì đến tai bà Vương kia thì đảm bảo ngày hôm sau cả làng đều biết.
Vân Chỉ mỉm cười: “Còn làm gì nữa? Trò chuyện về chuyện năm đó mẹ đổi con...”
“Khóa trường thọ đây.” Lâm Bình quyết định đập bàn.
Vân San còn muốn nói gì đó nhưng bị Lâm Bình giữ chặt, khuyên nhủ: “Một cái khóa cũ nát có đáng giá bằng căn nhà kia không? Tiểu San, sau này mẹ sẽ mua cho con mười mấy hai mươi cái đeo đầy cổ.”
Mười mấy hai mươi cái thì là cái gì? Mua một nghìn một vạn cái cũng không đáng giá bằng cái đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT