“Đúng vậy, máu mủ ruột thịt.” Vân Chỉ kéo dài giọng đầy ẩn ý, đồng thời, cô cũng chìm vào suy tư về Tần Uyên.
Người phụ nữ này thực sự không tầm thường.
Cái chết của Vân San quả thực là đả kích không nhỏ đối với Diệp Thu Thủy, cả buổi sáng bà ta đều trốn trong phòng nghỉ khóc, Tần Xuân Minh không rời bà ta nửa bước.
Vân Chỉ ngồi bên ngoài làm việc, miệng thì nói không quan tâm, nhưng nghe thấy tiếng khóc của Diệp Thu Thủy, trong lòng vẫn bực bội không yên, bên chân cô là những bản thiết kế bị vo tròn vứt vào thùng rác.
Đến giờ ăn trưa, Tần Xuân Minh đi ra khỏi phòng nghỉ, Tần Uyên mời ông cùng dùng bữa, Tần Xuân Minh thuận theo ngồi xuống đối diện Vân Chỉ.
“Mẹ con ngủ rồi.” Tần Xuân Minh gắp cho Vân Chỉ một miếng đậu phụ, vẻ mặt rất tự nhiên, giọng điệu bình thường, không hề coi Vân Chỉ là người ngoài, như thể thực sự đã ở bên nhau mười mấy năm.
Vân Chỉ gắp miếng đậu phụ ăn từng miếng nhỏ, không ngẩng đầu lên hỏi: “Bà ấy bị bệnh à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play